TRANG CHỦ

Thứ Bảy, 2 tháng 4, 2016

* PHỤC SINH - thơ Hồ Chí Bửu ( Tây Ninh )

   
    




PHỤC SINH…

 


Em khoái ta gọi em là bồ nhí
Bồ nhí gì mà đã ngoài năm mươi
Tình thật hồn em mới vừa mười tám
Vừa khóc hu hu thì đã bật cười


Ta cũng giận mình là tên dại gái
Thấy nước mắt mỹ nhân đã quặn lòng
Nước mắt mỹ nhân quả là tai hại
Ta giận bằng trời rồi cũng như không

Vua Trụ ngày xưa ham mê Đắc Kỷ
Bởi vì nàng là một loại hồ ly
Em ngày nay đâu phải là Đắc Kỷ
Sao ta mê - Bởi cái tật cố lỳ

Chúa phục sinh để cứu cho nhân loại
Em phục sinh để cám dỗ đời ta
Cứ chơi tới - chẳng có gì lo ngại
Lỡ chịu chơi - thì chơi đến sém già…


 HỒ CHÍ BỬU
( Tây Ninh )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét