KHI XA NGƯỜI
Khi xe thồ khuất phố mù
còn phai áo lá đầy thu vườn người
dĩ nhiên có chút sầu tôi
rơi chầm chậm xuống chỗ ngồi bụi xưa
khuya nằm gió tạt buồng thưa
đã tiêu mất nửa đời chưa vui cùng.
Người về áo mỏng vai sương
giẫm tôi viên sỏi đau đường sớm mai
ở trong vườn lãng quên phai
vàng đôi cánh lá chao ngoài hiên con
người về điểm lại phấn son
nép bên cửa khép tôi còn có tôi.
HÀ NHỮ UYÊN
( Tây Ninh )
( Tây Ninh )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét