* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Tư, 13 tháng 4, 2016
* DỰ NGÔN BUỒN - thơ Nguyễn Liên Châu ( Sài Gòn )
DỰ NGÔN BUỒN
Khi chia tay tình yêu
Những con đường ta qua lá không còn xanh nữa
Góc phố bụi mờ ảo ảnh nhân gian
Tiếng khóc lời cười tỉnh khô đưa đẩy
Vị cà-phê vô cảm đầu môi
Phù hoa phố nắng
Những chiếc xe băng qua ngã tư khói đen chờn vờn lởn vởn
Băng qua đời nhau tình oan khiên chín rụng những trái sầu
Khi chia tay tình yêu
Sóng cả cuồng ngông những huyền thoại trắng
Chúi nhủi dã tràng hồn cát tuột trơn
Lời dương đằng đẵng sân si
Người hụt hơi theo đuổi tay phao
Biển đen từ đấy
Khi chia tay tình yêu
Đồng rơm gốc khói cay mù xót
Vụ và mùa
Bình yên ai đong thương đau ai gặt
Dáng trâu buồn nhai lại rạ chiêm bao
Khi chia tay tình yêu
Núi trầm mặc niềm cô đơn truyền kiếp
Đá tảng tiên tri những mặc khải nguồn
Lũng thấp non cao
Ngó xuống nhìn lên đòng đòng chán ngán
Khi chia tay tình yêu
Tự tay mình cắt ba xẻ bảy
Phần vất vưởng phần đun đẩy
Bừa bộn tâm can
Ngỗn ngang lòng dạ
Gỡ kiếng ra chùi mắt
Đón buồn
Ti hí con ngươi biệt ly
Tia nhìn nhỏ nhen thân phận
Dọn dẹp thôi
Nỗi đau dọn dẹp lòng mình: nỗi sợ hãi duy nhất của đàn ông
NGUYỄN LIÊN CHÂU
( Sài Gòn )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét