RỪNG XƯA XƯA
rồi có bữa ghé về nơi rừng lá
mường máng mờ lã chã giọt mưa rơi
dăm vệt khói nháng lên từ vết đá
gió bao chiều mà rừng rách tả tơi
rồi có lúc nửa khuya tìm hỏi lại
người có còn chiêm nghiệm mối tình si
bao bụi phủ miên man hàng dứa dại
đâu có ngờ gang tấc đã phân ly
rồi có lúc ngoài vòng cương tỏa
còn có ai, sửng sốt buổi ta về
cầu gió lộng còn nhớ chăng lời hứa
nước lầm lầm rờn rợn một đam mê
rồi có lúc thâm sâu chờ tiếng gọi
mấy chục năm phụng vẫn đợi hoàng
tấc lòng cũ còn lập lòe nhang khói
chả lẽ mình quấn mãi giải khăn tang
rồi có lúc còn đăm chiêu đứng ngó
người bây giờ có chắc cố nhân xưa
lòng đã úa khuôn mặt càng váng vất
và bỗng đâu văng vẳng pháo giao thừa
CHU VƯƠNG MIỆN
( Hoa Kỳ )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét