* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Ba, 12 tháng 4, 2016
* SÀI GÒN " HÒN NGỌC VIỄN ĐÔNG " - thơ Thủy Điền ( CHLB Đức )
SÀI GÒN " HÒN NGỌC VIỄN ĐÔNG "
Có ai yêu Việt Nam
Bằng chính người con Việt
Có ai xa quê hương
Mà lòng không luyến tiếc
Có ai rời quê nhà
Mà chẳng chút nhớ nhung
Chỉ có gió, mây, sóng, bão bập bùng
Dân tộc khác giòng, khác màu da, ánh mắt
Còn bao nhiêu, đều là con cháu
Giống Lạc Hồng, văn hóa bốn ngàn năm
Đều biết thương, yêu nước Việt xa xăm
Nơi cắt rốn, chôn nhau một thuở
Ta cúi xuống lắng nghe đất thở
Có họ hàng, chòm xóm, sông quê
Nơi ra đi, còn chốn mà về
Ôi ! Ký ức, một trời kỷ niệm
Có ai đã lên thuyền xa bến
Quay về nhìn Hòn Ngọc Viễn Đông
Tình yêu người còn giữ trong tâm
Sài Gòn ơi, một thời vang bóng...
THỦY ĐIỀN
( CHLB Đức )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét