Ở MỘT ĐOẠN VÀM CỎ
Ngỡ đi đến hết ngọn nguồn
Hát dân ca suốt đời sông vắn dài
Đâu ngờ giữa mộng nồng say
Ta rơi xuống bến trăng đầy tình em.
Bãi bồi nay đắp bồi thêm
Hoa phù sa nở vàng trên lối cày
Quê em từ độ sum vầy
Gió tang bồng vẫn ru hoài niềm xưa.
Dạt dào qua mấy nắng mưa
Sông vời vợi đỏ dòng thơ anh hùng
Từ ta cạn chí vẫy vùng
Đất nhân kiệt mải mê trồng ước mơ…
5.2015
NGUYỄN VĂN TÀI
( Tây Ninh )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét