TRANG CHỦ

Thứ Ba, 25 tháng 11, 2014

* YÊN LẶNG - thơ Trúc Thanh Tâm



      YÊN LẶNG

Yên lặng đi em, buổi chiều huyền thoại
Đời bây giờ tháng mấy cũng cô đơn
Những âm ba gọi hồn ta tĩnh giấc
Thấy khát khao bờ môi ngọt người thương !


Yên lặng đi em, ta ru điệu hát
Trang sách mờ những nét bút ngày xưa
Bàn tay ta bây giờ khô lá cỏ
Đêm trăng suông cửa sổ trống mong chờ !

Yên lặng đi em, ngoài đường mưa bụi
Dấu trăng hồng tìm ấp bóng công viên
Ta về xin linh hồn em thuở trước
Huyền thoại cuộc đời, dan díu một đêm !

Yên lặng đi em, mấy mươi năm đó
Cuộc đời nào đêm tối cứ bủa vây
Thiên đường nào để cùng nhau mơ ước
Nhưng vẫn là nước mắt ngập bờ mi !

Yên lặng đi em, để nghe ray rức
Khi chợt nhìn người chết máu chưa khô
Thuở vùng vẫy, rồi xuôi tay quên hết
Mỉa may thay, hạnh phúc những nấm mồ !

Yên lặng đi em, về tìm giấc ngủ
Một vài lời trăn trối để buông xuôi
Xin tất cả về đây nằm yên nghỉ
Cho ta lần nhớ lại thuở nằm nôi !

Yên lặng đi em, nghe người tự thú
Chuyến đò đời còn ai đợi sang sang
Những cánh chim mang nỗi niềm canh cánh
Ta suốt đời buôn nợ trả chưa xong !

Yên lặng đi em, nhìn nhau lần cuối
Chia nhau từng dòng máu đỏ con tim
Chia nhau từng nụ hôn và hơi thở
Thế đủ rồi, hãy yên lặng đi em !

 
Mỹ Tho, 1970
TRÚC THANH TÂM

__

- Kỷ niệm với Trần Duy Cang, ghé Mỹ Tho thăm Trương Thị Thanh Tâm ( 10/ 1970 ).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét