TRANG CHỦ

Thứ Ba, 25 tháng 11, 2014

* TAY NẮM BÀN TAY - thơ Trúc Thanh Tâm




      TAY NẮM BÀN TAY

Khi thành phố chợt lên đèn quá sớm
Anh nỗi buồn trên những nhánh cây khô
Theo thời gian, em bây giờ đã lớn
Trộm nhìn nhau, nên trời bắt đợi chờ ! 


Anh ra đi, ngày vào thu gió nhẹ
Má em hồng, anh thương nắng ban mai
Xa cách nhau, anh nghe hồn trống vắng
Thèm môi hôn và bờ tóc em dài !


Hành trang anh còn nặng tình xứ sở
Những tủi hờn, những kỷ niệm chưa vơi
Nên tình em, anh vẫn chưa ngỏ ý
Sợ mai kia, em lỡ mất cuộc đời !


Em có nghe trong nỗi sầu con gái
Trời mùa đông, ai nhóm bếp lửa hồng
Đất mẹ ơi, còn hai miền Nam, Bắc
Một chiếc cầu thương nhớ một bến sông !


Anh còn gì, những tháng ngày cơm áo
Em được gì, những kiến thức bán mua
Trong can qua, người giành nhau sự sống
Thương nhau hơn giữa xã hội lọc lừa !


Anh hình dung một hòa bình mai mốt
Khi chiến tranh thật sự đã an bày
Anh trở về với tình anh buổi trước
Em thẹn thùng, tay nắm lấy bàn tay !


  Cần Thơ, 1971

TRÚC THANH TÂM

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét