TRANG CHỦ

Thứ Ba, 25 tháng 11, 2014

* NHÌN XUỐNG - thơ Trúc Thanh Tâm



     NHÌN XUỐNG

Dãy quê hương mấy mươi năm khói lửa
Còn được gì, ngoài thảm trạng đau thương
Người nằm xuống, rồi người nằm xuống nữa
Ai khóc ai và xóa những tủi hờn !



Anh tìm thấy khói cay trong mắt mẹ
Việt Nam dài ngày tháng lắm điêu linh
Em ơi em, đừng buồn đừng khóc nữa
Khi đời ta chưa hết những tội tình !

Giọt cà phê đắng lan dần trong cổ
Thêm đắng cuộc đời, thêm đắng tuổi thơ
Những ước mơ đến rồi xa tầm với
Ánh tương lai còn dở cháy mập mờ !

Anh nghe tiếng gọi người xưa mở đất
Cho những người trong chiến cuộc hôm nay
Những bàn tay cho đời thêm sức mạnh
Dựng quê hương đổ vỡ tháng năm đầy !

Máu đổ nhiều xót xa tình dân tộc
Ai gây ra thảm họa lắm cơ cầu
Đến bao giờ quê hương thôi đau xót
Người thôi buồn và trút bỏ lo âu !

Anh mong đợi ngày mai nầy tươi sáng
Trời Việt Nam, bồ câu trắng muôn phương
Đưa em về với Thăng Long một thuở
Gió thanh bình reo khúc nhạc yêu thương !

Trời quang đãng, súng thẹn thùng cúi mặt
Hòa bình về trong cuộc sống ấm no
Hoa tự do nở đầy trong tâm tưởng
Việt Nam ơi, đẹp biết mấy cho vừa !

 
Cần Thơ, 1970
TRÚC THANH TÂM

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét