TRANG CHỦ

Thứ Sáu, 24 tháng 11, 2017

* GIÓ NGƯỢC MÙA - thơ Thuyền Thơ ( Sài Gòn )

       
      



GIÓ NGƯỢC MÙA

 


Gió ngược mùa để tôi nhớ thu xưa
Lần trăng vỡ nghe cơn đau bờ ngực
Đôi mắt em sâu nỗi buồn hun hút
Hồn tôi nghiêng theo sóng lên triều


Em theo chồng bỏ bến quạnh hiu
Hoa cải héo, mùa vàng trôi lung lắc
Mỗi chiếc lá rơi giữa đời lịm tắt
Là tình đầu nhầu nát ở trên tay

Em xa rồi đâu nhớ giêng hai,
Vẫn gầy gió đông lây phây hột nắng
Thảng thốt lời tôi vỡ òa vị đắng
Gót thời gian trìu trĩu nặng bên lòng

Xa quá lâu, còn nhớ nhau không
Chua xót để nét môi cười gượng gạo
Vốc cái nhớ lần qua tay áo
Đổ chung chiêng xuống tận đỉnh hàn

Như chiều nay ngồi với miên man
Ngoài kia bỗng mưa tràn tí tách
Cứ nghĩ đến nhau, thơ tràn chén khách
Hòa lung linh về với một cuộc tình…

  
THUYỀN THƠ
( Sài Gòn )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét