* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Tư, 22 tháng 2, 2017
* MÂY - EM ĐI - thơ Nhật Quang ( Sài Gòn )
MÂY
Em như lá áng mây
Áng mây xanh mơ mộng
Những ngày mưa gió lộng
Hỏi mây có buồn không
Mây rong chơi phiêu lãng
Hẹn hò cùng gió trăng
Mây ơi ! Có biết không
Từng chiều ta trông ngóng
Mây bay bay trong nắng
Lả lơi cùng gió say
Ta nghẹn ngào cay đắng
Run run cùng heo may.
EM ĐI
Em đi, lỗi hẹn câu thề
Còn vương lại mảnh trăng quê nhạt nhòa
Em đi, lá úa, tàn hoa
Vườn xuân khép kín hương là đà rơi
Em đi, vương vấn sầu vơi
Rưng rưng mi đẫm lệ rơi đôi hàng
Em đi, nắng khép vội vàng
Mây mù giăng kín, lỡ làng duyên xưa
Em đi, trời nắng chợt mưa
Ướt nhàu vai áo hong trưa giọt buồn
Em đi, giấc ngủ chập chờn
Đêm say mộng mị... dỗi hờn trăm năm.
NHẬT QUANG
( Sài Gòn )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét