TRANG CHỦ

Thứ Tư, 5 tháng 10, 2016

* ĐỂ NỒNG NÀN NGUYÊN VẸN ĐẾN BAN MAI - thơ Hà Nhữ Uyên

     
        





ĐỂ NỒNG NÀN 
NGUYÊN VẸN ĐẾN BAN MAI

 

 
Dẫu rón rén bàn tay hồi hộp nắm
vẫn khẽ khàng nghe chiếc lá rơi khuya
cái chớp mắt tự nhiên làm xao động
hạt sương ơi xin đừng vội tan lìa.

Khuy áo hở đêm ôm vòm nguyệt rạng
ta soi vào thấu đáy mắt nhung trong
như lửa nóng bỏng bờ môi viên mãn
nghìn khát khao xòa bóng mát hiên lòng.

Thuyền mê đắm chạm bến bờ hoan lạc
làm sao rơi vỡ rạn dưới chân cầu
hương phủ dụ trải thơm từng sợi tóc
rượu giao tình sóng sánh ngọt lời trao.

Vuông cỏ mịn xuân thì mơn giấc ngủ
tay lụa là êm gối tựa bờ vai
trăng và sóng đừng lay đừng cắc cớ
để nồng nàn nguyên vẹn đến ban mai.

HÀ NHỮ UYÊN
( Tây Ninh )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét