* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Tư, 5 tháng 10, 2016
* BÓNG XƯA - thơ Trương Thị Thanh Tâm ( Mỹ Tho )
BÓNG XƯA
Đây nầy trời nước bao la
Sóng xô gió hát thu xa gọi mời
Niềm riêng khúc nhạc chơi vơi
Rượu cay chưa cạn, mềm môi lúc nào
Giật mình sau giấc chiêm bao
Vòng tay lạnh ngắt, hư hao nửa đời
Còn gì đâu nữa người ơi
Tôi say hay tỉnh lạc loài chốn nao
Anh về quên cả trầu cau
Quên luôn kỷ niệm xóa màu yêu thương
Anh đi một sáng mù sương
Đêm chưa tỉnh giấc, phố phường mênh mông
Anh đi tìm giấc mơ hồng
Tôi còn ở lại đếm dòng thời gian
Bao mùa thu đến đông sang
Người chưa trở lại, phố làng quạnh hiu
Một chiều rồi lại một chiều
Ngóng trông khắc khoải, tiêu điều xác xơ
Cạn bầu say tỉnh trong mơ
Lệ tuôn môi nhạt, mắt mờ bóng xưa.
TRƯƠNG THỊ THANH TÂM
( Mỹ Tho )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét