TRANG CHỦ

Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2015

* QUÊ NỘI - thơ Bích Vân ( Sài Gòn )






QUÊ NỘI

 

Khi bố chết, tôi vẫn chưa đủ lớn
Còn mù mờ… quê nội xa xăm
Chợt có lần, người cháu bố đến thăm
Tôi mới biết nhiều về quê nội


Khi tôi lớn có dịp về Hà Nội
Làng Hạ Hiệp nơi Bố được sinh ra
Được ngủ trong căn nhà của ông bà
Gần thế kỷ, đã dày công tạo dựng

Nhà ngói ba gian rất là cũ kỹ
Chạm trổ cầu kỳ long phụng cỡi mây
Trên án lư, hương khói nghi ngút bay
Trước di ảnh bố là ông bà trên đó

Tôi được nghe cuộc đời đầy gió
Bố một đời phải vất vả vai mang
Người chị họ dẫn tôi ra tận cổng làng
Xem phiên chợ quê nghèo mình ngày ấy

Chân tôi bước trên bờ đê ruộng cấy
Hạt gạo làng từng nuôi bố lớn lên
Tuổi thơ xanh bố đã gắn liền
Dòng sông nhỏ, với con đê thẳng tắp

Rưng rưng chợt thấy lòng hạnh phúc
Muốn trở về ký ức của bố tôi
Bỗng dưng tôi cảm thấy nghẹn lời
miệng lí nhí, ôi! Con thương bố! 


BÍCH VÂN
( Sài Gòn )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét