* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Ba, 15 tháng 9, 2015
* LÁ BÊN HÀNG XÓM - CŨNG BUỒN LẮM CHỚ - thơ Huệ Thu ( Hoa Kỳ )
LÁ BÊN HÀNG XÓM
Lá bên hàng xóm đã vàng
Lá bên mình cũng đang tàn tạ theo
Mùa Thu nắng nhạt hết reo
Lá Thu vàng rụng kêu vèo vậy thôi...
Mùa Thu mùa Thu chao ôi
Vàng bay lá úa và người...cũng Thu?
Tôi thu lại tóc trên đầu
Choàng khăn lụa tím nhìn màu thời gian!
Chiếc khăn lụa khéo cũng tàn
Ba năm tôi với nó choàng ba năm
Mai kia mệt mỏi tôi nằm
Chiếc khăn lụa đó tôi cầm trong tay...
Mùa Thu mùa Thu lá bay
Hình như ai hát cái bài mùa Thu?
Gió hiền như Mẹ tôi ru
Võng trưa kẽo kẹt từ từ đong đưa...
Nếu bây giờ nhỉ mà mưa
Nghĩ thương biết mấy con đò sang sông
Nghĩ thương con gái theo chồng
Gừng cay muối mặn cam lòng nắng mưa...
CŨNG BUỒN LẮM CHỚ
Cũng buồn lắm chớ chiều ơi
tự dưng mà thấy như trời sắp mưa
những khu rừng cháy chưa mờ
đêm qua lửa nóng đến gờ cửa gương!
đêm qua đêm xưa đêm sương
đêm trong ký ức mà buồn chiều nay
nếu mình thổi gió tan mây
chắc không nghe lạnh bàn tay bây giờ?
Ngó ra giàn bí chín khô
bầu treo mấy trái hững hờ dễ thương
tôi đi nhổ cỏ trong vườn
nghe ngoài muôn dặm ngựa còn hí trăng...
HUỆ THU
( Hoa Kỳ )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét