TRANG CHỦ

Thứ Hai, 21 tháng 9, 2015

* AN GIANG TRÊN TỪNG DẤU CŨ - thơ Hà Nhữ Uyên ( Tây Ninh )




    

    AN GIANG TRÊN TỪNG DẤU CŨ

   1. Ở LONG XUYÊN

khi xe thồ khuất phố mù
còn phai áo lá đầy thu vườn người
dĩ nhiên có chút sầu tôi
rơi chầm chậm xuống chỗ ngồi bụi xưa
khuya nằm gió tạt buồng thưa
đã tiêu mất nửa đời chưa vui cùng. 


 
    2. Ở CHỢ MỚI

khi về đốt lửa sớm mai
tìm trăm sợi tóc rớt ngoài vườn mưa
tôi vàng những nhánh tay thô
hứng ân thánh sủng em cho vừa tầm
đuổi hoài tình cứ khăng khăng
xin giùm quên dấu chân hằn phố xưa.


    3. Ở MỸ LUÔNG

người về áo mỏng vai.Sương
giẫm tôi viên sỏi đau đường sớm mai
ngủ trong vườn lãng quên phai
vàng đôi cánh lá chao ngoài hiên con
người về điểm lại phấn son
nép bên cửa khép tôi còn có tôi. 


    4. Ở TRI TÔN

Em về thắp chút tình hờ
nẻo xe bụi đã khuất mờ mịt tôi
nín khe những phố ngậm ngùi
xăn tay áo nắng lòa đôi mắt mình. 


    5. Ở KHU CẦU QUAY NGUYỄN TRUNG TRỰC

cúi hôn vạt nắng quê xưa
nhà hiu quạnh vách phên thưa chỗ nằm
dầu hao đèn lụn đêm câm
kéo chăn đắp lạnh buồn cầm khư khư
gánh tình oằn nặng đau nhừ
mà vai vắt được lời phu thê nào?
suốt vùng trải mộng tiêu hao
hoa triền sông rụng buổi đầu hương bay
cánh diều tình đã đứt dây
soi trong gương cũ thấy ngày mù tăm.

 
    6. Ở CHỢ THỦ

nương chân què gõ ngày lu
em hồn dao nhọn đâm mù mắt tôi
cái xô té đã đáng đời
bỗng nguyên hình hiện người tôi nhục nhằn
soi trong ly rượu căn phần
đánh rơi mặt nạ một thằng nhà quê.


HÀ NHỮ UYÊN
( Tây Ninh )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét