TRANG CHỦ

Thứ Hai, 21 tháng 9, 2015

* BẰNG LĂNG TÍM - Vọng cổ Diệp Vàm Cỏ ( Long An )




        
    BẰNG LĂNG TÍM
 
         NÓI LỐI


Tôi về đây thăm lại ngọn đồi xưa
Đỉnh Bà Rá sương giăng mờ bóng núi
Nghe tiếng gió thì thầm như tiếng suối
Đồi Bằng Lăng vẫn tím hoa Bằng Lăng.


          VỌNG CỔ


1. Ơi hoa tím Bằng Lăng hay tím màu thương nhớ? Mà ở trong tôi cứ nghe niềm trăn trở, để mỗi bước chân đi là mỗi bước quay… về.
   Về với xôn xao của đồi núi tư bề.  Nghe như cả những bạn bè đồng đội, đang quây quần bên ánh lửa rừng khuya (-). 

   Nhớ điếu thuốc nào ngồi xúm nhau chia, mai ra trận biết ai còn ai mất. Và chiến tranh đã làm nên bao nỗi cách ngăn, cho hoa tím Bằng Lăng cứ tím màu thương nhớ.

2. Đồi Bằng Lăng có hoa Bằng Lăng tím, có người tôi yêu, có kỷ niệm êm… đềm.
   Nhưng giờ đây đã thành kỷ niệm buồn.  Vì em đã hẹn nhưng em không về nữa, để chiều nầy tôi đếm bước cô đơn (-). 

   Ôi đồi Bằng Lăng vẫn tím hoa Bằng Lăng, khi mỗi nắm đất quê ta đã có phần thịt xương em trong đó. Và như cả trong mây trong gió, trong bóng núi xa mờ vẫn còn đó bóng hình em.

          NÓI LỐI


Đồi Bằng Lăng giờ vẫn tím hoa Bằng Lăng
Và tím cả khung trời kỷ niệm
Em có nhớ lời xưa mình ước nguyện
Hoa cưới em cài là hoa tím Bằng Lăng !


          VỌNG CỔ


5. Nhưng em ơi! Hoa Bằng Lăng vẫn tím đồi Bằng Lăng, tím trời thương nhớ, mà em đã về đâu cho anh đợi anh… chờ.
   Bằng Lăng ơi, còn tím đến bao giờ ?!
   Khi mỗi tấc đất quê mình đã có phần thịt xương em trong đó, và bao đồng bào đồng chí đã hy sinh (-). 

   Ơi đất anh hùng, Bình Phước - Lộc Ninh với những chiến tích muôn đời còn rạng rỡ. Như đồi Bằng Lăng vẫn hoa Bằng Lăng tím nở, tím tình yêu muôn thuở chẳng phai mờ.

6. Tôi về đây thăm lại ngọn đồi xưa, nhớ núi Bà Rá - Phước Long ngày nào như cửa tử. Khi “Mắt thần Miền Đông”, mắt của loài quỷ dữ cứ mở trừng như xé nát cả màn đêm. 

      Nhưng đồi Bằng Lăng vẫn tím hoa Bằng Lăng, tím những giấc mơ em trong từng giấc ngủ. Để giờ đây đứng trước hàng bia liệt sĩ, lòng tôi nghe niềm thương tiếc dâng trào (-).
    Anh ngậm ngùi gọi lại tên em, giữa sắc tím Bằng Lăng - màu hoa kỷ niệm. Hạnh phúc cầm tay mà lòng chưa trọn vẹn, có nỗi đau nào trong nỗi nhớ chiều nay .


DIỆP VÀM CỎ
 ( Long An )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét