(viết cho mình ở tương lai)
Ba mươi năm ta trở lại xứ người
Sông vẫn thế mang nỗi buồn thầm lặng
Em vẫn vậy nửa cuộc đời lận đận
Ta trở về tóc sợi bạc sợi đen.
Ba mươi năm mộng trải đầy viễn xứ
Khói trong sương em vẫn trong ta
Ai thầm hẹn giữa mùa trăng huyền ảo
Bến quê xưa vang câu hát rơi buồn.
Đây quán cũ ta và em hội ngộ
Bãng lãng sương giăng mắt chạm buồn
Ừ! Xuân xanh ta vẫn còn mấy độ
Ừ! Còn em tóc góa bụa mấy mùa chiều.
Ừ! Quán cũ ta và em nuốt cạn
Những dư âm đọng lại khóe môi cười
Ta đã quá nửa đời người mắc nợ
Ngẫm gió chiều chợt buông cốc rượu suông.
HUỲNH NGỌC PHƯỚC
( Châu Phú )
|
Cảm ơn chú Trúc Thanh Tâm ưu ái đăng bài con nhé. Chúc chú vui, khỏe sáng tác tốt. Thân, HNP
Trả lờiXóa