1. CHỜ MONG NGẬM NGÙI
Nằm nghe tiếng lá rơi bên
Mặt hồ gợn sóng lênh đênh nỗi niềm
Cỏ hoa rêu phủ sương im
Hương thu Đà Lạt ngập chìm hồn ta
Hai bảy năm… một thoáng qua
Vẫn đau đáu mãi nỗi xa xót tình
Đường thu ẩn hiện bóng hình
Gió reo lời mật ru tình bay xa
Buồn chân chim đậu mái nhà
Ngẩn ngơ ngơ ngẩn nhìn ra khoảng trời
Thu về vàng rụng muôn nơi
Lắng nghe xác lá thốt lời vô ngôn
Trên cao, cao ngất Lang Biang
Ai tìm ai để hương trầm quyện bay
Đồi thông sương khói thu gầy
Hồn thu chấp chới lay bay nỗi tình
Hai bảy năm, một bóng hình
Vàng thu lá đổ chút tình hư không
Ôi thôi, lệ chứa thành sông !
Mùa vàng với nỗi chờ mong ngậm ngùi
2. ĐÀ LẠT MƯA NGÂU
Hình như ai khóc bên trời
Ngưu Lang, Chức Nữ một đời nhớ nhau
Ngồi nhìn từng giọt mưa sầu
Em ơi, Đà Lạt gởi đâu buồn nầy
Tháng bảy xa quá tầm tay
Lệ em là giọt Ngâu đầy không gian
Tận cùng nỗi nhớ mùa sang
Nghe trong sâu thẳm võ vàng hồn ta
Mưa thấm lạnh… mưa nhạt nhòa
Mưa qua góc phố, mưa òa trong tim
Gõ lên âm sắc không tên
Rung từng cung bậc thấm lên tâm bào
Mưa lắc thắc… mưa lao xao
Mưa bay lấm tấm mưa vào vực tâm
Nghe tình cột buộc trăm năm
Mà sao lệ vẫn nhỏ thầm đợi nhau
Thời gian như đã ngã màu
Tuổi trời chừng cũng qua mau một đời
Ngồi nhìn những hạt mưa rơi
Em ơi, Đà Lạt muôn đời mưa Ngâu ?
3. ĐÀ LẠT VÀO THU
Em ơi, Đà Lạt thu về
Heo may đùa giỡn mân mê thông ngàn
Suối vàng reo đón mùa sang
Sương giăng võng lọng vội vàng nghênh Thu
Xa trông đỉnh dốc sương mù
Lang Biang đứng ngọt ru lời tình
Phố phường như đẹp thêm lên
Vàng, nâu, tím, đỏ gợi tình thu xanh
Dập dìu nữ tú nam thanh
Tay trong tay nắm mộng lành lứa đôi
Cỏ hoa khoe sắc núi đồi
Phong lan nhoẽn nụ cười vui đón mùa
Trăm con bướm mộng thêu thùa
Trên vườn hoa thắm chen đua sắc màu
Hình như trời cũng nao nao
Mây đan ngũ sắc dàng chào thu sang
Núi đồi óng ánh hoa vàng
Cỏ xanh tơ nõn nằm loang Đồi Cù
Đà Lạt tình tứ vào Thu
Tơ trời giăng mắc nối đuôi giao tình
Như là trời đất hiển linh
Nên chi ai cũng có mình có ta
Rộn ràng du khách phương xa
Về đây hội tụ thật là đông vui
Phố phường Đà Lạt vào thu
Khác nào tiên cảnh lạc du cõi trần
Mặc đời sắc sắc không không
Một ngày cũng đủ trăm năm đời người .
TUYỀN LINH
( Vĩnh Long )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét