TRANG CHỦ

Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2014

* TÌNH NGỌT ĐẮNG - thơ Phong Lan



TÌNH NGỌT ĐẮNG

Người mang nắng theo người...nên tôi lạnh
Có giữ Xuân chăng - Sao đây Mai tàn
Chỉ còn sót lại mùa Thu chết
Vầng trăng sầu ngàn mảnh đáy hồ loang


Còn cơn gió đi, về vô ý tứ

Lạc vào mắt buồn lệ rớt mênh mang
Se khô môi nên lòng nhớ quá
Nụ hôn nồng đủ để khối băng tan

Và giấu mất nét cười từng rạng rỡ
Thuở vui xưa chợt biết trót thương rồi
Say đắm quá, rộn ràng không đoán trước
Mình xa mình đau đớn trái tim tôi

Xin người hãy cho em lần sau cuối
Gửi trả người chút tình nhỏ chưa phai
Nặng vai quá đời nầy không gánh nổi
Từ biệt ly héo úa tấm hình hài

Em sẽ nhớ trong một lần lầm lỡ
Quên lời thề suốt kiếp chẳng yêu thêm
Nếu ai hỏi có gì gây nuối tiếc
Không - Người ơi - Tình ngọt đắng êm đềm .


PHONG LAN
( Sài Gòn )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét