* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2014
* MƠ THẤY NẮNG HỒNG ĐẬU XUỐNG BỜ VAI - tho Nguyễn An Bình
MƠ THẤY NẮNG HỒNG ĐẬU XUỐNG BỜ VAI
* Tặng Hoài Huyền Thanh ( Nắng Hồng thuở ấy )
Trời cuối năm ngày qua đi rất vội
Cơn mưa phùn biết chia sẻ cùng ai
Cái lạnh sắt se trên từng ngọn lá
Biết có ai về tay ấm bàn tay.
Nhớ giọt nắng khi mùa đông trở rét
Sưởi trái tim hồng ngày tháng gian nan
Chốn quê nhà sao ta làm khách lạ
Chạy suốt đời chưa hiểu hết nhân gian.
Bắc An Hòa ngày xưa còn sóng vỗ
Đón em về mưa trắng cả Mỹ Luông
Phà Cần Thơ thôi không còn đợi khách
Nước Ninh Kiều dờn dợn khói chiều buông.
Mấy mươi năm đã chồn chân sức ngựa
Chợt nao lòng về uống nước sông xưa
Trời đất cũ một màu mây trắng nõn
Buồn rưng rưng thương ngọn cỏ gió đùa.
Chỉ tiếc tình xuân trôi theo năm tháng
Chợt thấy đời mình là áng mây bay
Đường xa quá khi thời gian sắp hết
Mơ thấy nắng hồng đậu xuống bờ vai.
19/12/2014
NGUYỄN AN BÌNH
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét