TRANG CHỦ

Thứ Hai, 24 tháng 11, 2014

* QUÊ HƯƠNG NẦY ĐÂU PHẢI MỘT RIÊNG AI - thơ Trúc Thanh Tâm




QUÊ HƯƠNG NẦY
ĐÂU PHẢI MỘT RIÊNG AI
 
Quê hương tôi mười lăm năm trở dậy
Gió mang hương một dãy nắng thanh bình
Những câu hát, những điệu hò bất tận
Trong tình người rợp mát bóng cây xanh !


Hãy cho nhau bằng nụ cười, ánh mắt
Sống với nhau bình đẳng chuyện đời thường
Hãy nhìn nhau bằng cái nhìn tình tự
Để trái tim còn ngọt vị yêu thương !


Hãy thở như hương đồng lúa chín
Rất tinh anh hạt sương sớm đầu ngày
Hãy lắng nghe lời chim thánh thót
Và ngưng chiều sợi khói nhà ai !


Em về đâu nghiêng vành nón lá
Gió lẳng lơ trên bờ tóc đa tình
Đời bắt đầu như nụ hôn rất lạ
Để con người thú thật chuyện ba sinh !


Hãy giữ cho nhau những mùa xuân chín
Mười lăm năm hơi thở tợ sông dài
Hỡi tất cả những hy sinh cao quý
Quê hương nầy đâu phải một riêng ai !


  Châu Đốc, 22-3-1990
TRÚC THANH TÂM

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét