* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Hai, 24 tháng 11, 2014
* MIỀN TRUNG MÙA BÃO LŨ - thơ Trúc Thanh Tâm
MIỀN TRUNG MÙA BÃO LŨ
Tôi lặng người theo tiếng sét thinh không
Cơn mưa đồng bằng rấm ra, rấm rít
Nắng chạy trốn biết làm sao gom hết
Gởi theo gió về sưởi ấm đất miền Trung !
Dãy đất thân yêu, những cơn lũ tột cùng
Cuốn theo hết biết bao người và của
Miền Trung tôi đâu làm gì mắc nợ
Mà tháng ngày phải nhận hết tang thương !
Nước dâng cao, nước mắt xoáy nỗi buồn
Sự sống mong manh bên thềm bóng tối
Những gương mặt cứ hằn sâu kinh hãi
Thôi còn gì, đời rũ sạch áo cơm !
Lũ cuồng điên, gieo rắc những oán hờn
Bao thảm họa, miền Trung tôi gánh hết
Hãy bật dậy những tình người thắm thiết
Nối vòng tay cùng gần lại nhau hơn !
Việt Nam nước tôi, còn khổ và buồn
Người rách áo cần thương người áo rách
Xin chia sẻ vời miền Trung ruột thịt
Biết làm người, xin hãy biết thương nhau !
TRÚC THANH TÂM
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét