* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI -
SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG.
________________________________________
( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Vò câu thơ vất vào chiều Tiếng rơi như lá chạm liều mặt sông Rơi lòng xuống đáy mênh mông Rơi tình hút vực sắc không vui buồn Đặt môi lên mắt ngọn nguồn Nụ cười lạnh cảm chẳng vuông chẳng tròn Ngỡ đã quên... Cứ mãi còn Dư hương dẫu cặn vẫn bòn rút nhau
Vò mình biết ném vào đâu Ngày đang rơi lá nát nhàu chân thu Cúi đầu kính cẩn phù du Câu thơ lỡ ném thành thư gởi chiều.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét