TRANG CHỦ

Thứ Bảy, 2 tháng 12, 2017

* CHỢT THẤY BƠ VƠ - thơ Hoài Huyền Thanh ( Sài Gòn )

      
       





CHỢT THẤY BƠ VƠ

 




Đôi mắt vẫn nhìn. Thôi! Đắm đuối
Mà sao chưa nói đã cạn lời
Dòng sông trăng lung linh dát bạc
Một thuở nào hai đứa chung đôi


Gờn gợn tóc mây. Thôi! Đen nhánh
Bàn tay chưa vuốt tả tơi rồi
Nắng chưa hanh vàng hiên cúc trắng
Người về bên ấy bỏ cuộc chơi

Mỏng manh dáng lụa.Thôi! Cài áo
Đóa hồng nhung úa tự bao giờ
Ai hay búp ngọc thơm mười sáu
Chạnh lòng tôi hóa đá ngẩn ngơ


Nụ hôn mơ ước. Thôi! Dừng lại
Cánh hồn nhiên bay mất lâu rồi
Đời rối rắm tựa như mạng nhện
Giăng khắp cùng ngóng phía xa xôi

Vậy là trái tim. Thôi! Thèm nhớ
Chuyện ngày xưa nắng đợi mưa chờ
Hạt mưa lay lắt qua song cửa
Nắng ngậm ngùi chợt thấy bơ vơ !

 
27.7.2017
HOÀI HUYỀN THANH
( Sài Gòn )

1 nhận xét: