* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Tư, 1 tháng 11, 2017
* MỘT MÌNH - thơ Tịnh Đàm ( Hóc Môn )
MỘT MÌNH
( Gởi tặng anh Hoàng Yên Linh )
Vẫn là tôi, một chỗ ngồi
Mắt cay bụi, khói - lâu rồi cũng quen
Phận người chìm nổi bao phen
Buồn,vui,được,mất - đắng men vị đời !
Về thương lại bóng mây trời
Tháng năm bay mãi... nẻo vời vợi xa
Mộng người vừa mới hôm qua
Mà sao hư ảnh đã nhòa dáng ai !
Vẫn tôi cùng tiếng thở dài
Buồn trông những chuyến xe ngoài phố đông
Đèn đêm thắp sáng từng không
Thấy tôi vàng vọt như sông cạn nguồn !
Đến từ đâu giọt mưa tuôn
Giọt rơi xuống phố, giọt buồn trên cây
Chạnh lòng trong những phút giây
Sầu đong biết mấy cho đầy nỗi mong !
TỊNH ĐÀM
( Hóc Môn )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét