TRANG CHỦ

Thứ Bảy, 28 tháng 10, 2017

* MỘNG PHÙ VÂN - chùm thơ Giang Thanh Điệp ( Hóc Môn )

    
 ( Tranh Đinh Cường )

      





CHO ĐỜI

 




Bao giờ gió chuyển mùa đông
Ta mang nắng hạ cho không cõi đời
Bao giờ hoa cúc rụng rơi
Là mùa thu chết...Ta ngồi khóc em !

    
 ( Tranh Đinh Cường )



 CHÚT THƯƠNG YÊU

Muốn yêu nhưng sợ thất tình
Muốn không yêu, lại sợ mình cô đơn
Muốn đi - vì sợ nỗi buồn
Mỗi khi nắng xế - chiều buông tím lòng.


Sợ đời cô quạnh chờ mong
Sợ thu lá úa, sợ đông lạnh nhiều 
Thôi đành ươm chút thương yêu
Cho xanh cái tuổi xế chiều được vui.


       

 ( Tranh Đinh Cường )


MỘNG PHÙ VÂN

Trời xanh, xanh cả nỗi sầu
Cúc vàng, vàng cả những câu ân tình
Một đời vinh nhục, nhục vinh
Kiếp người trong cõi phù sinh ngập buồn.



Bước đời sớm gió, chiều sương
Lắt lay cơm áo, vấn vương bụi trần
Chén say, hồn mộng phù vân
Gió sương nặng trĩu tấm thân lạc loài. 


Lệ đời ngập bước trần ai
Có, không - là chuyện đổi thay vô bờ
Ta về viết mấy vần thơ
Cho xanh lại một giấc mơ kê vàng...


GIANG THANH ĐIỆP
( Hóc Môn )


        







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét