* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Năm, 28 tháng 9, 2017
* ĐÊM DÀI - RU - TRĂNG VÀ CUỘI - thơ Nhật Quang
ĐÊM DÀI
( Tặng TTL )
Giọt chiều rơi
Lặng hồn tôi
Chén sầu nhắp cạn
Mềm môi vẫn sầu
Trăng tàn rơi
Chạm canh thâu
Hồn đêm khắc khoải
Vàng sâu mắt buồn !
RU
Em ru ta
Mãi... niềm đau
Còn chăng em hỡi?
Kiếp sau chung đường
Em ru ta
Cạn đêm trường
Tiếng khuya thổn thức...
Mộng thường vời xa !
TRĂNG VÀ CUỘI
Tuổi mười tám, em Hằng Nga đẹp lắm
Ta Cuội già, ngồi thơ thẩn gốc đa
Đêm Thu rơi, trộm hái ánh trăng ngà
Đem ấp ủ... vào trái tim thầm lắng
Ánh trăng cong như bờ môi em thắm
Dáng yêu kiều, nghiêng đắm cả phong ba
Làn mi chớp, ngẩn ngơ dải Ngân hà
Suối tóc thơm vương trời xanh bát ngát
Em Hằng Nga ru hồn ta ngây ngất
Chưa trao lời đã mê đắm hồn trăng
Đêm mộng mơ... nằm thao thức xa xăm
Trăng vẫn trẻ dù qua ngàn giông tố
Rồi Hằng Nga khóc sầu tình đã lỡ
Sợi tơ hồng chẳng vấn vít đời nhau
Vầng trăng buồn vời vợi giữa canh thâu
Ta chú Cuội ngồi ôm sầu, lẻ bóng.
NHẬT QUANG
( Sài Gòn )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét