TRANG CHỦ

Thứ Năm, 24 tháng 8, 2017

* LỬA ĐỜI - thơ Trần Phù Thế ( Hoa Kỳ )

      
        





LỬA ĐỜI
 
* gởi Lâm Hảo Dũng

 


lửa đời đã giết hồn ta
đốt tan hy vọng đêm qua đêm nào
lửa tình bóp nát tim đau
vắt khô từng giọt giọt nào không khô


lửa đời đốt cháy ước mơ
đốt tan hoài bão thành tro một đời
ngày nào ánh mắt gọi mời
bây giờ lửa hận rối bời cái tâm
 

này em kiếp sống phù vân
đầu thai trở lại khóc phần dối gian
lửa đời nung cháy tim gan
đành thôi một kiếp hương tàn mộ bia
 

một mai lạnh lẽo nửa khuya
hóa con đom đóm bay về cố hương
chập chờn đốm lửa cầu sương
tan theo ngọn gió vô thường hồn ma
 

tàn đêm trăng giỡn trăng già
nghe trong khắc khoải là ta trở về
lửa đời đốt cháy u mê
để ta tâm lặng hồn quê ấm lòng
 

lửa đời đốt cháy tình mong
trăm năm thoáng chốc tình không ra gì
tình đi tình ở tình lì
đời ta ôm nặng tình si nặng lòng
 

lửa đời đốt trụi đừng trông
mùi hương năm cũ tình nồng năm xưa
lửa lòng tắt lịm cơn mưa
coi như số kiếp tan vừa giấc mê
 

ai đi ai ở ai về
chân không định hướng đường kia đã cùn
lửa đời đốt mãi tay run
chút thân cô quạnh lửa hồng cháy tan
 

và thôi đời vốn gần tàn
còn chi níu lại đá vàng cũng phai
lửa đời cháy bỏng hình hài
coi như số kiếp hoài hoài em ơi.
 

TRẦN PHÙ THẾ
( Hoa Kỳ )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét