* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Chủ Nhật, 16 tháng 4, 2017
* NỖI NHỚ NGỌT NGÀO - thơ Nguyễn Thị Hệ ( Sài Gòn )
NỖI NHỚ NGỌT NGÀO
Ngồi một mình nghe nỗi buồn chơi vơi
Lòng thổn thức nhớ một thời áo trắng
Cây phượng vĩ nghiêng mình tắm nắng
Tiếng ve sầu lơi lả vọng buông rơi
Anh đi rồi sân trường còn lại mình tôi
Lệ rơi rơi thấm qua từng trang vở
Cánh phượng xòe như bàn tay gợi mở
Ôm vai tôi e ấp giữa trưa hè
Nơi quân trường anh có nhớ tiếng ve
Thì thầm gọi qua một miền nhung nhớ
Như tình yêu diệu kỳ từ muôn thuở
Cung đàn tình nốt nhạc trải yêu thương
Hình bóng anh gắn bó suốt chặng đường
Che cho em những khi trời nắng lửa
Bởi vì yêu, anh muốn hơn thế nữa
Hái tặng em hơn cả một trời sao ...
NGUYỄN THỊ HỆ
( Sài Gòn )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét