* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Sáu, 3 tháng 3, 2017
* NGHE NHƯ TIẾNG MẸ RU TÔI - thơ Nguyễn Minh Phúc (Rạch Giá)
NGHE NHƯ TIẾNG MẸ RU TÔI
ngày tôi về tới đầu làng
mẹ đâu còn nữa... nắng vàng chiều quê
mùi rơm rạ chợt theo về
nghẹn ngào mùi đất tái tê mùi bùn
tôi đi hết một cội nguồn
đầu ngàn rau đắng cuối vườn rau đay
cũng từng muối mặn gừng cay
mà chưa trả nổi nợ vay quê nhà
con đò mưa bụi chùa xa
mẹ nuôi tôi với đậm đà củ rau
gánh gồng giông bão mùa sau
trăm năm cái vạc sợ đau thân cò
chiều ngồi nhớ quá mẹ ơi
võng đưa còn nặng đời tôi giữa trời
xưa chăn chiếu ướt mẹ ngồi
giờ thôi một cánh cò trôi giữa chiều
còn đây nắm cỏ hắt hiu
thương sao đời mẹ cánh diều tuổi thơ
tiếng chuông trôi lạc tình cờ
nghe như tiếng mẹ a ờ ru tôi...
NGUYỄN MINH PHÚC
( Rạch Giá )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét