MƯA TRÊN BẮC CẦN THƠ
Nép mình vào góc bắc
Tránh cơn mưa vỡ òa
Mưa trắng bờ. Sông rộng
Như lòng người chia xa
Vuốt mặt dính đầy gió
Phủi cho chút lạnh bay
Sông không dâng đầy mắt
Sao ướt mèm đôi tay
Mưa như em tàn bạo
Quất trí nhớ một người
Sông Hậu ngầu mắt đỏ
Ngóng bờ xanh xa xôi
Mưa nhòe chiều Chủ Nhật
Qua sông. Thứ Hai rồi
Ở vòm trời sáng đó
Mưa cũng vừa quên tôi.
ĐOÀN THẠCH BIỀN
( Sài Gòn )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét