HƯƠNG TÌNH BUỔI SÁNG
Có nỗi lòng không rung thành âm điệu
Chỉ nhẹ nhàng giọt máu nhểu vào tim
Cánh tay mơ em gối mộng êm đềm
Ta mê mẩn ôm từng đêm thiếp ngủ
Nhớ đôi môi hoa hồng khoe sắc đỏ
Dòng thơ tình dào dạt tợ biển mây
Ta uống hoài còn chếch choáng cơn say
Hồn lãng tử kiếp này chưa hẹn ước
Áo quyện mây, mái tóc ai tha thướt
Chưa đủ che tâm sự ướt cõi lòng
Nỗi mong chờ chỉ để mỏi mòn trông
Gió đưa mây, mây bềnh bồng duyên kiếp
Sáng nay nghe tiếng vành khuyên chiêm chiếp
Điệu tình thơ ngỡ em hát thầm thì
Nhạt nắng vàng, cơn gió thoảng lạnh se
Mùa giao cảm hay lòng ta ngập nhớ
Hoa cuối đông bướm ong vờn bỡ ngỡ
Nghe thơ gieo trong gió tiếng thở dài
Đời ghép bằng bao mảnh vụn phôi phai
Tình rong ruổi theo đường bay mây trắng
Không gian xanh tiếng em cười giòn nắng
Mắt môi nào nụ hôn phấn hương da
Con bướm lượn dài kể chuyện tình hoa
Nắng vàng nhạt, gió hữu tình quá đỗi!?
PHẠM TƯƠNG NHƯ
( Hoa Kỳ )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét