TRANG CHỦ

Thứ Năm, 9 tháng 2, 2017

* NGƯỜI CỦA NĂM CŨ - thơ Tăng Thị Thúy Hằng ( Lâm Đồng )

   
    





NGƯỜI CỦA NĂM CŨ

 




Đông vừa trút hơi thở cuối
Đêm tụt sâu dưới mắt em
Sương lạnh như khăn lụa mềm
Ôm choàng mênh mông từ tạ


Niềm đau tua tủa vươn lá
Anh về thăm lại hôm qua
Bến sông nhớ vàng hoa cải
Tình cô gái ấy đậm đà?

Thoảng nghe hương thơm miệng gió
Nắng cong cớn giấc mơ hoa
Nụ hôn xanh giờ chín đỏ
Rót vào hoang mê, ngỡ là...

Tình nhân chong đèn, hờ cửa
Thâu đêm mắt nhỏ nhựa hồng
Ngờ đâu niềm riêng chất chứa
Tơi bời từ bữa bão giông

Vị đời ứa ra bắt vạ
Cô đơn xưng bá tim vàng
Mượn ai hồn nhiên khâu vá
Miếng tình buồn đến mênh mang

Mặt trời hãy còn ngái ngủ
Mà người lỡ bước sang ngang
Hỏi mây viễn du lữ thứ
Mùa xuân bên ấy đã tàn?


TĂNG THỊ THÚY HẰNG
( Lâm Đồng )
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét