* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Năm, 1 tháng 12, 2016
* VỀ ĐẤT CHÍN RỒNG - thơ Huỳnh Thúy Kiều ( Cà Mau )
VỀ ĐẤT CHÍN RỒNG
Chiều đồng bằng diều chao nghiêng ngọn gió
Lưng chừng trời chở cả tuổi thơ qua
Thuở mười lăm nghe lòng yên ả quá
Vọng đồng chiều mùi rơm rạ đan xen.
Mùa trẻ dại ai biết mình khi lớn
Nơi con tàu - mũi đất mãi vươn ra
Ơi đất nước thương sao hình dáng Việt
Tạc bài thơ in dáng mẹ dáng bà.
Khi lớn lên con lại phải đi xa
Gởi phía sau bưng biền mùa tôm cá
Đến Bạc Liêu day dứt bài Dạ cổ
Vọng phu buồn nuôi chí lớn cha anh.
Dọc miền Tây thương từng hạt phù sa
Đồi Tức Dụp chiến công còn đỏ lửa
Rừng Đất Cháy(*) đẹp mối tình dang dở
U Minh Thượng buồn - ngọt vị mật ong thơm.
Mơ một lần qua được lộ Vòng Cung
Cần Thơ đó rộng bờ Nam bờ Bắc
Bình yên nào nơi ngọn nguồn xa lắc
Đất chín rồng nuôi con lớn khôn lên.
Về đất chín rồng nhớ ghé Hàm Luông
Thương quá là thương hai bờ sông Vàm Cỏ
Kia bến cát bồi phì nhiêu Châu Thổ
Ra cù lao nhìn cầu Mỹ Thuận hợp long.
Con được sinh ra từ đất chín rồng
Nghe thế kỷ quặn mình trăn trở
Đất miền Tây vẫn ngày đêm bồi lở
Ơi trang sách vàng - Lịch sử đã vinh danh.
HUỲNH THÚY KIỀU
( Cà Mau )
__
(*) Rừng Đất Cháy - Tiểu thuyết của Nguyễn Linh
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét