* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Năm, 22 tháng 12, 2016
* SAO HỒI ĐÓ ANH KHÔNG CƯỚI EM - thơ Nguyễn Khắc Phước
SAO HỒI ĐÓ
ANH KHÔNG CƯỚI EM
Sao hồi đó anh không cưới em
Câu hỏi không phải từ tiểu thuyết
mà chính từ môi em
giọng buồn da diết
dấu trong lòng suốt ba chục năm.
Sao hồi đó anh không cưới em
Huế nắng chiều rất êm rất êm
áo trắng em bay từ Nữ Thành Nội
hai đứa mình lang thang không biết mỏi
hình như anh chưa cầm tay em.
Sao hồi đó anh không cưới em
Cư xá đại học
chiều hè vắng ngắt
bạn báo có người muốn gặp
từ bao lơn nhìn xuống
ồ! chính là em
cô nữ sinh tha thướt dịu hiền
Trường Tiền chiều nắng vàng như lụa
theo em qua mà con tim nhảy múa
hạnh phúc nào bằng kẻ đang yêu.
Sao hồi đó anh không cưới em
Thành Nội đêm giao thừa
hương trầm nghi ngút
Ba vái lạy trang nghiêm
"Hai đứa con thương nhau lâu rồi, bác biết
nhưng hai gia đình chưa qua lại thiết thân"
anh lắp bắp dạ thưa
giúp rót trà chiết rượu
phía Ngự Bình hỏa châu lập lòe bay.
Sao hồi đó anh không cưới em
Mùa hè hoang mang hụt hẫng
tài sản cỏn con phải bán kiếm chút tiền
ăn cơm, đi học tập
rồi bắt đầu những ngày tất bật
cuốc bộ đến vùng xa đốn tre dựng trường
tối cầm đèn soi ếch nhái ễnh ương
cải thiện bữa cơm đầy khoai sắn.
Sao hồi đó anh không cưới em
Chợ Mỹ Chánh khách thưa
mẹ bán gạo đong từng lon một
cười hiền từ như gặp con ruột
"Con về thăm bác, giỏi chưa!"
Qua những đồi tím ngát sim mua
xuống thung lủng nhỏ
sau vườn ba đang làm cỏ
"Tụi hắn vừa về thăm bác, mới đi."
Bạn bè hỏi có nghe tin chi
biết người ấy bây giờ đang có cặp
dù tin không chắc
nhưng lòng cứ nao.
Và có lẽ không thể đợi lâu
em đã lấy chồng, vào Nam lập nghiệp
mấy lần sau anh về, em biền biệt
suốt ba chục năm tròn mới lại gặp nhau.
Sao hồi đó anh không cưới em
Chiều Sài Gòn như dừng lại rất lâu
khi anh nghe câu đầu tiên em hỏi
kẻ tội đồ nghe tim mình đau nhói
nghẹn ngào không nói nên lời.
Sao hồi đó anh không cưới em
Cô điều dưỡng rất xinh rất dịu
cũng không thể làm vơi nỗi đau
ông già nằm bên nước chuyền nhợ dây nhặng nhịu
còn anh
không biết mình sẽ ra khỏi đây bằng cửa nào
dù cửa nào câu hỏi vẫn cồn cào
vẫn xoáy sâu đến tận cùng hơi thở.
Sao hồi đó anh không cưới em
Sao hồi đó anh không cưới em
Sao hồi đó...
NGUYỄN KHẮC PHƯỚC
( Đà Nẵng )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét