* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Năm, 5 tháng 5, 2016
* KHÚC ĐỒNG DAO QUÊ MẸ - thơ Huỳnh Thúy Kiều ( Cà Mau )
KHÚC ĐỒNG DAO QUÊ MẸ
Về đây rồi! Ơi bến nước làng quê
Thèm khúc đồng dao ngày mùng bốn trăng lưỡi liềm
Mùa gặt
Dây bìm bìm rướn leo bám chặt
Nợ cả đời ta ngọn khói bếp len chiều.
Con lươn trườn mình qua ống trúm đăm chiêu
Đâu mùi tre nứa
Vết thời gian cắm sâu theo nhịp thở
Cứa bùn non
Máu đất tuôn trào.
Đước bật mầm
Biển hòa nhịp nhạc reo
Vỗ vào bờ gọi trùng khơi đầy ắp cá
Chàng ngư phủ cười đôi còng gió
Rì rầm bên tai tiếng vọng buổi hẹn thề.
Nắng ngả chiều rượi mát triền đê
Bóng tuổi thơ oằn dài
Quẫy đạp
Sông đã giữ giùm ta bao nhiêu nước mắt
Rửa trôi xuôi hơi phố xá lạnh lùng.
Sớm mai này nhớ quấn chiếc khăn
(Áo vải tám rách bên vai mảnh nhỏ)
Tay sào chống
Hoa bèo rung rinh nở
Vui lên em. Gieo khát vọng cho đời.
Vầng dương ơi! Rọi hồng ánh mặt trời
Rạng đông vươn mầm xanh tươi trẻ
Ta ào mở toang cánh cửa
Dựng giấc mơ
Ôm đất khóc quê hiền!
HUỲNH THÚY KIỀU
( Cà Mau )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét