* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Hai, 28 tháng 11, 2016
* VẮNG EM - thơ Thế Lộc ( Đà Nẵng )
VẮNG EM
Vắng em ngày ấy đâu còn nữa
Một nửa hồn ta úa nắng chiều
Một nửa hồn kia sầu đáy cốc
Nghe lòng rờn rợn nổi cô liêu
Vắng em mưa nắng giăng bờ nhớ
Ta ngỡ hình em cả dáng chiều
Em có về qua nơi quán trọ
Gởi chào vĩnh biệt những thương yêu
Vắng em ngày ấy như mây trắng
Bay mãi trong ta đến cuối đời
Cho dẫu ngàn năm em chẳng đến
Ta còn giữ ấm một làn hơi
Vắng em ngày ấy mênh mông gió
Ta thở ngàn hương mái tóc em
Ta giấu hình em trong đáy cốc
Nghe đời vụn vỡ một lần thêm
Vắng em ngày ấy đâu còn nữa
Hoàng Hạc bay xa bỏ cánh đồng
Cứ mỗi chiều về ta tựa cửa
Ngậm ngùi thương nhớ mỏi mòn trông.
15.12.2009
THẾ LỘC
( Đà Nẵng )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét