* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2016
* TRONG KHOẢNG TRỜI THÁNG SÁU - thơ Hạc Thành Hoa ( Cao Lãnh )
TRONG KHOẢNG TRỜI THÁNG SÁU
Áo tím từ đâu theo gió đến
Nhuộm tím thời gian tím cả trời
Lá cây buổi sáng xanh như ngọc
Thoáng thấy ai lòng chợt bồi hồi
Đôi mắt nào như men rượu nồng
Ta say trời đất cũng say chung
Ví bằng có được lưng hồ rượu
Cũng uống cho say chết một lần
Bàn tay nào vẫy buổi sớm mai
Sương tan trong điệu múa hoa lài
Trông con chim nhỏ hồn rét mướt
Năm ngón nhìn nhau khẽ mỉm cười
Nụ cười nào như bông hồng trắng
Lung linh trong nắng mới trao duyên
Mưa tự trời cao mưa rơi xuống
Lòng khẽ run hồn lả cánh bướm đen
Tiếng hát nào như suối nước trong
Nghe như gió thoảng tiếng dương cầm
Khoanh tay trước ngực trông trời rét
Ngập ngừng khói thuốc tỏa mênh mông
Đôi gót chân nào xinh rất xinh
Vui như chim hót buổi bình minh
Em đi từng bước trong hồn nhỏ
Mười ngón sương hồng ôi mong manh
Tháng sáu bầu trời như yếu lắm
Mây xám bay ngang mấy nóc nhà
Trời bệnh nên thường mưa gió mãi (*)
Tôi cảm nặng từ mấy bữa qua
Áo tím từ đâu theo gió đến
Cho mưa nghiêng từng giọt mùng tơi
Thu đi bước nhỏ trên đường vắng
Xin đừng nhuộm tím cả hồn tôi
HẠC THÀNH HOA
( Cao Lãnh )
(*) Mượn ý thơ Nguyễn Bính
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét