* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Năm, 17 tháng 11, 2016
* THƯ VIẾT SAU NGÀY NHÀ GIÁO - thơ Nguyễn Điệp ( Móng Cái )
THƯ VIẾT SAU NGÀY NHÀ GIÁO
Sau một ngày thật vui và vinh dự
Em lại về với những việc thường xuyên
Không hoa tươi, không còn lời chúc tụng
Gánh tiếp lên bao lo lắng, ưu phiền
Anh biết đấy, mái trường làng vẫn dột
Cửa nứa đan không che nổi gió lùa
Thân con gái, đường rừng em sợ lắm
Nhưng học sinh vẫn phải đón, phải đưa
Chỉ cần chúng nghỉ một hôm không đến
Lại lo âu sợ chúng có chuyện gì
Sợ chúng ốm, hay là nghèo bỏ học
Thế là đường dù xa mấy cũng đi
Những cái tên anh mà nghe lạ lắm
Nhưng với em chúng quá đỗi thân thương
Như vối, tre vẫn xanh tươi bên suối
Cây sắn, cây ngô bát ngát đồi nương
Mùa đông này nơi núi rừng lạnh lắm
Thương các em chỉ quần áo mỏng manh
Vì cái chữ, vì ngày mai tươi sáng
Em nơi này anh có giận không anh
Em dạy chúng chỉ tình thương, con chữ
Chúng dạy lại em tiếng nói đồng bào
Dạy em biết sống cần bao nghị lực
Còn người dân ôi tình cảm làm sao
Em nơi này anh đừng lo nhiều nhé!
Mùa đông sang nhưng thật ấm trong lòng
Miền xuôi anh nhớ giữ gìn sức khỏe
Em sẽ về khi cây đã trồng xong.
Móng cái, tháng 11/2016
NGUYỄN ĐIỆP
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét