TRANG CHỦ

Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2016

* MỘT THOÁNG PHNOMPENH - thơ Trúc Thanh Tâm

         

       






MỘT THOÁNG PHNOMPENH
 





Môi em nụ cười chúm chím
Tóc dài thả ghẹo bờ vai

Con gái Khmer mắt đẹp
Lòng anh cứ thấp thỏm hoài


Em đi bên anh thỏ thẻ

Hương đêm trên cầu Sài Gòn
Mékong bên bồi bên lở
Nên còn mắc nợ môi son

Gió vuốt ve bờ ngực lá
Một đường ánh sáng sao rơi
Anh thấy mình như bị lạc
Giữa rừng nhan sắc em ơi

Đền Angkor bừng hoa nắng
Đẹp lắm chùa bạc chùa vàng
Chúng mình như đôi chim nhỏ
Tung trời bay khắp thế gian.


 TRÚC THANH TÂM
         



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét