TRANG CHỦ

Thứ Ba, 29 tháng 11, 2016

* ĐÊM TRĂNG BUỒN - thơ Thủy Điền ( Đức )

   
        





ĐÊM TRĂNG BUỒN

 


 
Chiếu chăn dầy chẳng ấm
Khi thiếu bóng chinh nhân
Vớ tay sờ khoảng trống
Lạnh hơn cả đêm mưa


Trăn trở nhìn xuyên cửa
Trăng dần tà, sắp tà
Người đi xa càng xa
Đêm sao không qua vội

Một mình ngắm sao trời
Đếm từng giọt sương rơi
Đếm từng cơn thắt lạnh
Chợt thấy mình đơn côi

Người ơi, ơi người hỡi
Có hay chăng một người
Chơi vơi bên gác vắng
Ngồi buồn dưới đêm trăng.


 THỦY ĐIỀN
( Đức )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét