* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Tư, 2 tháng 11, 2016
* DÃ QUỲ PLEIKU - thơ Nguyễn Minh Phúc ( Rạch Giá )
DÃ QUỲ PLEIKU
Dã quỳ vàng thẳm Pleiku
Mùa thu đắm đuối lời ru - tôi về
Nghe chiều vàng rực đê mê
Say em và ngụm cà phê nồng nàn
Nầy em nầy dã quỳ vàng
Tôi lơ ngơ đứng giữa ngàn thông xanh
Nầy chiều nầy khói mong manh
Sương rơi phố núi không đành chân đi
Theo em hương ngát dã quỳ
Bâng khuâng vướng mối tình si nặng nề
Giàng ơi... tôi lỡ câu thề
Nên tơ vương ngập nẻo về sương giăng
Ơ nầy em gái Sê Đăng
Có hay tôi hái mùa trăng lưng đồi
Gửi thầm một vạt mây trôi
Để nghe khẽ tiếng lòng tôi thầm thì
Nầy hoa vàng thắm dã quỳ
Thơm tình tôi đậu nhu mì môi ngoan
Pleiku chiều khuất mây ngàn
Có người thả
đóa hoa vàng
tương tư...
NGUYỄN MINH PHÚC
( Rạch Giá )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét