BUỒN TRÔNG ĐÁ CUỘI
bâng khuâng thuở biết yêu người
tiếng chim trong lá nụ cười trong cây
thả hồn vào gió vào mây
sáng ngơ ngẩn nhớ chiều loay hoay buồn
tình là những sợi mưa tuôn
như sông yêu biển như nguồn nhớ mây
khi về đếm những phôi phai
mới hay đã cạn tháng ngày yêu thương
là cơn mưa nhỏ cuối vườn
tôi lơ ngơ đứng bên đường em qua
gửi tình mấy giọt mưa xa
mà nghe nát dấu chân nhòa cô liêu
và nghe gió thổi muôn chiều
buồn trông đá cuội hắt hiu đời mình
giờ tôi ngồi với mông mênh
chìm trong sương khói buồn tênh giữa trời...
NGUYỄN MINH PHÚC
( Rạch Giá )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét