SAO BĂNG VÀ NHỮNG BÀI THƠ ÁM ẢNH
Bài viết: Nguyễn Minh Phúc
Tôi tình cờ đọc thơ của Sao Băng ở một trang thơ trên mạng. Và cũng thật ám ảnh bởi những câu thơ lục bát của một cô gái còn rất trẻ tuổi đời lại có những câu thơ ấn tượng đến thế.
Nhưng trước hết xin được giới thiệu về cô gái nầy: Sao Băng là bút hiệu, tên thật của người thơ ( tôi xin gọi như vậy ) là Tăng thị Thúy Hằng, quê quán ở Nam Định, hiện đang sinh sống và làm việc tại Bảo Lộc, Lâm Đồng.
Tuy còn khá trẻ ( sinh năm 1984) và làm thơ chưa được bao lâu nhưng bút lực nhà thơ trẻ nầy khá vững và đằm thắm. Thể thơ lục bát, ai cũng biết, dễ viết nhưng lại khó hay . Nhất là từ ngữ, gieo vần, ý tứ... cũng như tâm tư của người viết được dàn trải thế nào để có một bài thơ có thể đứng được trong lòng bạn đọc là việc rất khó.
Hãy đọc những câu thơ thế nầy của bạn Sao Băng:
Sương giăng mắc sợi tình tôi
Khom lưng lau trắng cõng trời heo may
Nắng không đủ ấm môi gầy
Núi nghiêng rơi tiếng thu ngầy ngậy đêm...
( Hãy yêu ngập anh )
Rất hay và nồng nàn với những từ ngữ như: Sương giăng, Khom lưng lau trắng, núi nghiêng, thu ngầy ngậy đêm... mà để viết thành thạo, đầy cảm xúc với những từ ngữ nầy, tác giả phải thật tinh tế và đồng điệu với mùa thu.
Nhưng đúng là thơ hay ta chỉ cảm nhận đọc lên nghe thú vị và ám ảnh chứ thật khó mà phân tích. Chỉ vài câu lục bát của bạn Sao Băng đã gợi lên một trời thu vời vợi và lãng đãng và hiểu rộng ra một chút có gói ghém tình yêu vương vấn thầm kín của nhà thơ vào thiên nhiên lãng mạn có gió, có nắng, mây trời, sương giăng...
Trong rất nhiều bài thơ đã đăng trên nhiều trang thơ cả trong nước và hải ngoại, Sao Băng đã thể hiện được tâm hồn đầy rung cảm với tình yêu, với con người, thiên nhiên và nhất là đã bộc bạch tâm sự với người đọc về những suy nghĩ và mơ ước của mình vào thế giới của những điều để tụng ca và sống với. Một bài thơ khác của Sao Băng:
Chiều rơi nghiêng khúc giao mùa
Nghe tơ run rẩy gió lùa đêm buông
Chỉ là lời hứa hẹn suông
Cớ sao ta lại nhớ thương cháy lòng
Níu hồn Thu lá oằn cong
Sóng xô bờ cát mắt còng tròn xoe
Đầu non Trăng chếch lập lòe
Liêu xiêu dốc đá cười xòe vỡ đêm
Dùng dằng... vương vấn dày thêm
Sao ta rũ bỏ êm đềm nồng say
Nhớ gì khóe mắt cay cay
Nụ hôn hơi thở vòng tay một người
Ngồi xâu nỗi nhớ dành phơi
Dường như Thu đã đánh rơi mất mùa
Và ai nửa thực nửa đùa
Tim em mở cửa gió lùa năm canh...
( Níu chút hồn thu)
Những âm hưởng mang đầy đặn hương vị của mùa thu từ những câu lục bát trau chuốt và hình tượng: lá oằn cong, mắt còng tròn xoe, trăng chếch lập lòe, liêu xiêu vách đá, cười xòe vỡ đêm... thì hình ảnh của mùa thu về từ những câu thơ ấy chắc phải làm nhiều người đọc bâng khuâng.
Không chỉ là những bài thơ lục bát viết về mùa thu, trong vài bài thơ khác mà tôi có dịp đọc thì Sao Băng đã rất thành công khi khắc họa những khoảnh khắc thời gian đong đầy hơi thở tình yêu hoặc sự khát khao òa vỡ trong tâm hồn của những người đang yêu nhau hoặc không đến với nhau được
Trong chừng mực của một bài viết nói lên cảm xúc của một người đọc thơ, có lẽ tôi chỉ nói được chừng ấy.
Các nhà thơ, các bạn đọc thơ trên mọi miền đất nước có thể có những lời bình hay và ấn tượng hơn khi đọc thơ của Sao Băng. Có điều, tôi nghĩ, đây là những suy nghĩ bước đầu của tôi về thơ của nhà thơ mới nầy.
Còn phải chờ xem những bài thơ khác nữa của bạn Sao Băng và tôi hy vọng sẽ được tiếp tục đọc những bài thơ ấn tượng của bạn trong thời gian tới.
Dù sao, trong lúc thơ ca có vẻ hơi bị xa xỉ trong lúc nầy vì ít người đọc, xuất hiện được một vài nhà thơ còn trẻ và có bút lực khá như bạn Sao Băng là một niềm vui cho người đọc, nhất là các chủ bút của những trang thơ trên mạng hiện nay.
Các bạn đọc thêm một bài thơ nữa của bạn Sao Băng nhé và tôi cũng xin kết thúc bài viết của mình ở đây:
CÒN TA VỚI NỒNG NÀN
Gió đùa yếm thắm
rung rinh
Hồn ngây
vẽ đóa si tình hờn xuân
Ả trăng trút áo phong trần
Đêm...
Ngu ngơ
trốn vào vần thơ xanh
Ngổn ngang
Con chữ tung hoành
Rượt tìm nhau
Vỡ một nhành tương tư
Đốt chiều
Mắt ướt
Hình như...
Luyến màu ký ức
Xây từ dối gian
Vay đời
Một gánh đa đoan
Cho em đáo hạn
Nồng nàn khóa
môi
Dẫu thiên thu thoảng nét cười
Dư âm ngan ngát
vách thời gian xiêu
Xanh rì nỗi nhớ
hoang liêu
Cây đa tình rụng trái yêu
Lăn tròn
Tiếng đời khô khốc
Rụm giòn
Đi hành khất - ký ức non nụ cười
Ru ta bằng những ngậm ngùi...
NGUYỄN MINH PHÚC
Kiên Giang 10/2016
Đà Lạt hoàng hôn - ca sĩ Giao Linh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét