MÙA NƯỚC NỔI
Thời gian từng giọt treo nhánh nhớ
Vườn cũ vẫn còn nghe tiếng chim
Cỏ xanh óng mượt đường hoa bướm
Ta chụp hình em trong trái tim
Những ngày nắng đẹp hoa cúc nở
Em ra phơi áo trước hàng ba
Mùi hương con gái theo cơn gió
Quyện cả trời tình em với ta
Năm rồi em bỏ quê đi biệt
Dòng sông từ đó cũng biết buồn
Cầu bắc ngang rồi mà xa quá
Bên đó đâu còn ai để thương
Từng khóm lục bình trôi rời rạc
Mây sầu lặng lẽ phía xa xôi
Chợ đời em để mưa thấm áo
Là ướt tình ta đã lâu rồi
Điên điển trổ vàng mùa nước nổi
Nhớ màu mắt cũ áo em xưa
Nhưng em chẳng thấy về quê nữa
Ta đếm đời mình hay đếm mưa !
TRÚC THANH TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét