* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Ba, 20 tháng 9, 2016
* TRỞ LẠI TÂN HUỀ - thơ Phạm Nguyên Thạch ( Long Xuyên )
TRỞ LẠI TÂN HUỀ
Nợ nần gì bắt quay về nơi thề chết không về
Nơi không thể đếm sóng giấu vào sông lặng
Bình yên làm mặt phẳng phiu trên bãi lún
Cả tin tôi sụp lút chân
Mang nước mắt giấu nhà mình
Em gột bỏ mùi hương yêu không còn trân trọng
Buổi chiều nắng không còn nắng
Nhà thờ nguyện cầu rớt tiếng chuông
Biết sao những xốc nổi gió giông
Mở hết mắt nhìn nhau vẫn không thấy hết
Những yêu thương biến hình thành mặt khác
Góc gai tua tủa nỗi niềm
Như mượn ai khác lùng sục chính mình
Tôi xốc tung ký ức
Tôi quơ tìm từng ngõ ngách
Dính ngày cũ lạnh lùng trở mặt quen
Tân Huề dã không còn dấu vết của tôi của em
Mọi thứ mất đời nào vào oan uổng
Mọi thứ mất vào tháng năm mắc cạn
Chỉ còn bãi sóng ầm ào đùa vỏ ốc tới lui...
13.6.2016
PHẠM NGUYÊN THẠCH
( Long Xuyên )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét