TRANG CHỦ

Thứ Năm, 1 tháng 9, 2016

* NGƯỜI ĐI BỎ LẠI VẾT DẰM TRONG TIM - thơ Nguyễn Minh Phúc

   
      



NGƯỜI ĐI BỎ LẠI 
VẾT DẰM TRONG TIM

 

Thuở tôi của buổi mây hồng
Mang theo cùng nắng bềnh bồng trên tay
Thuở tình tôi vướng sương bay
Lắng nghe hơi thở từng ngày phục sinh


Thuở em của những bình minh
Môi thơm hé nụ treo tình giêng hai
Mênh mang với gió mây đầy
Tôi nghe hơi thở ngật ngầy tương tư


Nhưng tình là mỏng tờ thư
Mưa rơi chếch bóng tim người tàn phai
Khẽ khàng một giọt sương mai
Đã mang đi hết đêm dài cuối sông


Em về ném cả mùa giông
Tạt đời tôi lạnh buốt hồn nỗi đau
Điếng cơn mê mộng nát nhàu
Ngọn roi quất ngược đời nhau vạn lần


Thì thôi ta hết nợ nần
Người đi bỏ lại vết dằm trong tim…


NGUYỄN MINH PHÚC
( Rạch Giá )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét