EM LÊN ĐỈNH GIÓ HỨNG TRĂNG
Sư cụ
quét nhẹ lá khô
Chuông nào gọi gió
bên hồ
chùa quê
Em qua nẻo lặng
chiều về
Nắng vừa rơi khuất
cơn mê
vội tàn
Nhạc chuông
tấu khúc
giọng khàn
Về đâu chiếc lá
đã vàng
đêm qua
Em còn
hứng giọt sương sa
Ngày lên
lụa nắng
xóa nhòa dấu mưa
Lắng lòng
gió nhạc gõ thưa
Câu kinh
thiếu nữ
như vừa hóa thân
Em lên đỉnh gió
hứng trăng
Gót chân còn dính
bụi trần
gian nan
Gương trăng đối bóng
nhẹ nhàng
Dáng nào in dấu
trăng vàng
ngoài sân.
LÊ NHỰT TRIẾT
( Bình Thạnh Đông - Phú Tân )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét