* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT VÌ SÔNG NÚI - SẼ SỐNG MUÔN ĐỜI VỚI NÚI SÔNG. ________________________________________ ( trích... " Ngọn Lửa Tình Người " - thơ trúc thanh tâm )
Thứ Ba, 2 tháng 8, 2016
* ĐƯỜNG CHIỀU NGẢ BÓNG - thơ Thủy Điền ( Đức )
ĐƯỜNG CHIỀU NGẢ BÓNG
Ngày qua mau, đường chiều bóng ngả
Chú mục đồng báo hiệu hoàng hôn
Con trâu già lần gót về thôn
Đôi tri kỷ dần qua ngõ vắng
Trời hoàng hôn, mặt trời tắt lặng
Đường về thôn khói tỏa, cơm chiều
Mây bao trùm gợi cảnh tịch liêu
Con trâu nhỏ nhớ đầm quay lại
Chiều ngả bóng xa xa vài mái
Cảnh quê nghèo vẫn mãi trong tôi
Ba mươi năm lưu lạc xứ người
Trời ngả bóng là thương nhớ mẹ
Nhớ thương mãi cái thằng tên "Nghé"
Đã cùng mình một khoảng thanh xuân
Cùng hè nhau lặn hụp dưới bùn
Chơi cút bắt giữa đầm hoang vắng
Giờ Nghé xa muôn ngàn, vạn dặm
Mẹ cũng xa mà bố cũng xa
Chỉ còn lại trong ta… từng đã
Lòng bùi ngùi đôi mắt rưng rưng.
THỦY ĐIỀN
( Đức )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét